Tôi thực sự muốn trở thành một người “lữ hành tự do” trong cuộc đời này, làm điều mình muốn, thử điều mình thích. Người ta chỉ thường hối hận về những điều mình không làm, không ai hối hận về những điều mình đã cố gắng. Viết sách là cách tôi tự đặt mình dấn thân vào mảnh đất bao la hùng vĩ của tâm hồn và tôi luôn tự đặt ra những thử thách cho mình trong hành trình ấy. Nếu tôi thực sự yêu thích và đam mê, thử thách ấy chỉ khiến tôi có thêm sức mạnh, không làm tôi thêm yếu đuối. Tôi luôn viết về những thứ đơn giản nhất, thường nhật nhất để ai đọc cũng hiểu, ai nghe cũng cảm, không cầu kỳ không hoa mỹ, và không bao giờ muốn phán xét bất cứ ai hay điều gì. Tôi luôn tin rằng, khi tôi bước đi và trải nghiệm, hành trình sẽ tự mang lại cho mình bài học thông qua quan sát. Và bài học cần học nhất là bài học KHÔNG PHÁN XÉT.
"Những ngón tay bay" là bản tình ca về những điều tốt đẹp nhất, những che chở, thấu hiểu, yêu thương, nâng niu cho khát vọng và hạnh phúc của phụ nữ được lan tỏa, bay lên và cuốn đi theo gió.