Danh vọng, thành công và nước mắt...
Mongmuốn để độc giả không thể buông sách của mình xuống, Sidney Sheldon đã bắt đầu câu chuyện bằng một vụ án bí hiểm, kích thích sự tò mò của người đọc. Với những tình tiết kịch tính, ông đã lôi cuốn người đọc vào sự thăng trầm trong suốt cuộc đời của hai nhân vật chính. Đưa đến cho người đọc một cái nhìn chân thật về cuộc đời của những con người mà bên ngoài thì hào nhoáng, bên trong đầy khổ đau.Toby Temple - một con người có một niềm tin về tài năng của chính bản thân mình. Anh đã định hướng con đường nghệ thuật cho bản thân. Nhưng, không có một con đường nào bằng phẳng. Thành công không hề đến một cách dễ dàng, để đạt đến đỉnh cao của sự nổi tiếng và tiền bạc, Toby đã phải lăn lộn và nỗ lực rất nhiều. Có ai biết trước khi là một Toby nổi tiếng được rất nhiều người tôn sùng, anh đã phải thuê những nhà trọ rẻ tiền nhất để ở, ăn uống thì kham khổ, vừa nhai vừa thèm thuồng nhìn những món ngon trên bàn kế bên. Khổ cực ấy nhưng có là gì so với sự chống chọi với nỗi khiếp sợ mỗi khi thất bại, bị người xem hò la hoặc ném vỏ chai, hoặc bị đuổi xuống trước khi bắt đầu. Mỗi khi thất bại trong biểu diễn, anh chỉ mong sao mình căm thù được sân khấu. Nhưng tình yêu với sân khấu, đam mê với nghệ thuật hình như đã ăn sâu vào con người anh. Để rồi, khi đứng dưới ánh đèn sân khấu, anh lại tiếp tục biểu diễn dù có thể nhận lại lời la ó hay vỏ chai. “Có công mài sắt có ngày nên kim”, dần dần sự nỗ lực của anh đã được đền đáp. Cuối cùng thành công, danh vọng đã đến với anh. Anh đã trở thành siêu sao, một nghệ sỹ có sức hút lớn, được yêu mến và săn đón khắp nơi. Thế mới nói, trên bước đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng, nếu không phấn đấu và nỗ lực, bỏ ra tất cả tài năng và tâm huyết của mình, sẽ không thể đạt được đỉnh cao của danh vọng và quyền lực. Biết bao nghệ sĩ ngoài kia để có được sự nổi tiếng, được yêu mến, họ đã phải cống hiến và hi sinh nhiều như thế nào.
Trên đỉnh cao của quyền lực và danh vọng, được hàng triệu người săn đón, nhưng Toby lại cô đơn và anh đã buông thả mình vào những cơn mê khoái lạc. Trống rỗng trong tâm hồn đã khiến anh đã quên mất cảm xúc của tình yêu cho đến khi gặp Jill Castle.
Mỗi tiểu thuyết của Sidney Sheldon dường như đều có một người phụ nữ đẹp, quyến rũ và có khí phách. Là cô thiếu nữ đẹp nhất Odessa, Jill Castle đã từng là cô gái trong sáng với một mối tình đầu màu hồng, đầy khát khao và nồng cháy. Đến Hollywood để trốn chạy nỗi đau của sự phản bội, Jill cũng mang theo giấc mộng chinh phục kinh đô điện ảnh. Ở Jill có đam mê, nghị lực và cả sự sôi nổi với công việc. Nàng khao khát được đóng góp và sáng tạo trong mỗi vai diễn dù đó chỉ là vai phụ, xuất hiện duy nhất một phân cảnh ngắn. Nhưng phải chăng “hồng nhan bạc phận”, nàng bị vùi dập một cách cay đắng, bị lừa lọc, bị sỉ nhục. Nàng đã không có lấy một cơ hội để thể hiện tài năng và cũng không ai bận tâm thừa nhận. Chỉ bởi vì nàng thiếu sự may mắn, sự tiến cử và sự bảo trợ. Tiền bạc và sự nghiệp, nàng đã phải dùng chính thân xác để đánh đổi. Mặt tối của thế giới xa hoa, hào nhoáng ấy đã được bóc trần một cách tàn nhẫn.
Tưởng chừng như cuộc đời Jill mãi trắc trở như vậy, nhưng nàng đã gặp được Toby. Người đã đưa cuộc đời nàng sang một trang mới. Cho nàng cây gậy quyền lực để trừng phạt lại Holywood, trừng phạt những kẻ đã chà đạp nàng, giẫm đạp lên giấc mơ của nàng.
Tình yêu và tham vọng...
Hai con người xa lạ ấy, tưởng chừng như hai đường thẳng song song ấy đến với nhau ban đầu là mục đích riêng. Cuộc đời cả hai người là cuộc tìm kiếm và khao khát sự nổi tiếng, khi gặp nhau, mỗi người ở một địa vị riêng, nhưng đều đang cô đơn đến tuyệt vọng. Và họ gặp nhau, yêu nhau, một tình yêu xen lẫn si mê, nhục cảm trong sự toan tính, chiếm hữu và sắp đặt. Người đọc cảm phục cái cách Jill chiến đấu và nỗ lực để vực dậy Toby, để “hồi sinh” anh. Và như òa khóc cùng Jill vào ngày Toby bám chiếc xe tập đi nhích từng bước về phía nàng, miệng méo xệch như đang cố phát ra tiếng gọi: “Jill...Jill...”. Vỡ òa vì giữa những mảng tối của một xã hội đầy thủ đoạn và tàn nhẫn, tình yêu vẫn tồn tại. Câu chuyện dừng ở đây, hẳn đã là một cái kết thật đẹp cho hai con người có một cuộc đời quá đau khổ, thiếu thốn và cô đơn. Tình yêu ấy sẽ trở thành bất diệt, và nhận được sự ngưỡng mộ của nhiều người. Sau bao cay đắng, khó khăn tưởng chừng hạnh phúc đã mỉm cười với họ. Nhưng không, tham vọng và dục vọng đã đẩy Toby và Jill đến bờ vực của bi kịch, dẫn đến một cái kết đau lòng và đầy tiếc nuối.Tham vọng quá lớn cùng với ích kỷ của bản thân là nguồn gốc đầy uy lực đã biến những điều tốt đẹp trở nên xấu xa, biến tình yêu thành thù địch. Toby và Jill đã không thoát khỏi bóng ma tham vọng trong chính mỗi con người, không thoát khỏi dục vọng của bản thân, để rồi rơi vào sự bất hạnh. Tham vọng đã làm cho con người mù quáng, đánh mất chính mình. Dần dần họ thấy xa lạ với chính mình khi nhìn vào gương. Nếu mỗi người biết dừng lại, biết hài lòng với những gì mình đang có, biết yêu thương, trân trọng những gì bên cạnh, thì tình yêu và hạnh phúc sẽ luôn ở bên. Nhưng như vậy đã không phải là cuộc sống, phải không nào.
Liệu Jill có được thực sự trở về bên Toby khi làn khí lạnh ào đến quấn lấy nàng.
“Em của anh đây rồi, chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau, em nhé.”